XEM THEO KHÓA LINH THAO

CẢM NGHIỆM LINH THAO Viết cảm nghiệm

  • Vũ Đình Ngọc Diệp 07-07-2022
  • Nguồn gốc của ơn Đức Tin

    Linh Thao là một khoảng thời gian quý giá đối với tôi, khi tôi tạm xa lánh cuộc sống ồn ào vội vã và dành chút thời gian thinh lặng với Chúa. Tại đó, tôi đã khám phá ra được nhiều điều...

    1. 

    Tôi sinh ra trong một vùng xứ đạo, là người mà người ta vẫn hay gọi là "đạo gốc". Đức tin đến với tôi một cách tự nhiên. Tôi đến nhà thờ, học giáo lý, lãnh nhận các Bí tích... Tôi học yêu Đức Giêsu như bao đứa trẻ đồng trang lứa.

    Có một điều luôn làm tôi băn khoăn: “Đức Tin đối với tôi là gì?”

    Lớn lên, rời khỏi vùng quê nhỏ, tôi mới được biết đến nhiều hơn sự có mặt của những người không có đạo. Phần lớn họ là bạn bè của tôi. Tôi hòa nhập với họ, chung sống với họ… Cũng như họ, tôi đi tìm cho mình một hướng đi trong cuộc sống.

    Tại đó, tôi bắt đầu nhận thấy sự khác biệt giữa lựa chọn của tôi và của người khác. Điều khiến cho tôi khác biệt là niềm tin. Tôi không thể lựa chọn một số thứ tự do như những người khác. Vì có niềm tin, tôi cần phải cân nhắc lựa chọn mình đưa ra là đúng hay sai.

    Đôi khi, quá trình suy xét này làm cho tôi mệt mỏi. Vì sao tôi phải lựa chọn như thế? Vì một đức tin tôi được dạy phải tin? Lý do nghe chưa đủ thuyết phục, vì có rất nhiều điều tôi nghi ngờ trong đức tin của mình. Tuy nhiên, vì sao đó mà tôi không nỡ vứt bỏ đức tin. Dù ít dù nhiều, trong quá khứ đã có lần tôi được nâng đỡ.

    Thế nên có một điều làm tôi thắc mắc. Tôi phải làm gì với đức tin?

     

    Đó là tâm thế khi tôi đến với Linh Thao - phân vân giữa các lựa chọn, chưa biết sống đức tin như thế nào. Và Khóa Linh Thao đã thay đổi tôi nhiều lắm.

    Đôi nét về phương pháp Linh Thao của Dòng Tên. Linh Thao có nghĩa là “thao luyện tâm hồn”. Giống như thân xác cần luyện tập để khỏe mạnh, linh hồn cũng cần có những “bài tập” để trở nên nhạy bén với Thiên Chúa. Khóa Linh Thao sẽ giúp bạn thực hiện điều ấy qua 4 “tuần” chiêm ngắm các giai đoạn cuộc đời của Đức Giêsu.

    Tôi đến với Linh Thao mà không biết mình sẽ trải qua 5 ngày cầu nguyện trong thinh lặng. Ban đầu tuy có lo ngại, nhưng về sau mỗi bài cầu nguyện dường như cuốn hút hơn… Thinh lặng mở ra cho tôi nhiều thứ.

    2.

    Vào thứ Sáu trong tuần Linh Thao, chúng tôi đi đàng Thánh giá từ chân dốc lên đỉnh dốc. Bầu khí trầm buồn của mầu nhiệm Tử nạn khiến mọi người như lắng lại. Giờ phút cuối ngày, tất cả quy tụ lại bên Thánh giá, trong một gian phòng nhỏ được bày đầy nến.

    Dưới ánh nến lung linh, tôi cùng các bạn, các anh chị thao viên ngồi lặng lẽ. Hôm ấy trong giờ chầu, tôi đã xin được chiêm ngắm Cuộc Khổ Nạn - những bước đường khốn khó mà Đức Giêsu phải trải qua trước khi tiến vào sự chết. Giờ đây, tôi lan man nghĩ về bài Phúc âm hồi chiều tôi nghe…

    Từ giờ thứ sáu, bóng tối bao phủ cả mặt đất, mãi đến giờ thứ chín. Vào giờ thứ chín, Đức Giê-su kêu lớn tiếng: “Ê-li, Ê-li, lê-ma xa-bác-tha-ni”, nghĩa là “Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?” Nghe vậy, một vài người đứng đó liền nói: “Hắn ta gọi ông Ê-li-a!” Lập tức, một người trong bọn chạy đi lấy miếng bọt biển, thấm đầy giấm, buộc vào đầu cây sậy và đưa lên cho Người uống. Còn những người khác lại bảo: “Khoan đã, để xem ông Ê-li-a có đến cứu hắn không!” Đức Giê-su lại kêu một tiếng lớn, rồi trút linh hồn.

    Ngay lúc đó, bức màn trướng trong Đền Thờ xé ra làm hai từ trên xuống dưới. Đất rung đá vỡ. Mồ mả bật tung, và xác của nhiều vị thánh đã an nghỉ được trỗi dậy. Sau khi Chúa trỗi dậy, các ngài ra khỏi mồ, vào thành thánh, và hiện ra với nhiều người. Thấy động đất và các sự việc xảy ra, viên đại đội trưởng và những người cùng ông canh giữ Đức Giê-su đều rất đỗi sợ hãi và nói: “Quả thật ông này là Con Thiên Chúa”. (Mt 27, 45-54)

     

    Tôi còn nhớ một số điểm gợi ý cầu nguyện mà Cha phụ trách đã hướng dẫn. Đầu tiên, tin mừng Mát-thêu được viết cho người Do Thái. Trong đền thờ của người Do Thái, bức màn trướng được treo lên để ngăn cách gian cực thánh nơi Thiên Chúa hiện diện và phần còn lại của thế giới.

    Bức màn ấy được xé ra, từ trên xuống, như một dấu chỉ cho thấy Thiên Chúa đã phá tan bức tường ngăn cách giữa Ngài với con người. Từ đây, gian cung thánh được mở ra cho cả thế giới, tất cả mọi người, không loại trừ một ai.

    Thứ hai, vào giây phút Đức Giêsu trút linh hồn, chỉ có một vài người tuyên xưng đức tin. Đó là viên đại đội trưởng cùng các thuộc hạ - họ là những người dân ngoại. Con số thật ít ỏi… Thế nhưng, tiềm ẩn trong cái chết của Đức Giêsu là một niềm hy vọng: một thứ gì đó đã đổi thay, một điều gì đó được sinh ra.

    3.

    Trong giây phút ấy, tôi cảm nghiệm được thứ gì đó. Khi Đức Giêsu gục đầu xuống, một mầm sống đã mọc lên. Một niềm hy vọng được thể hiện bằng lời tuyên xưng, và Thiên Chúa mở toang cánh cửa lòng Ngài ra với con người…

    Giả như Đức Giêsu không chịu chết, giả như Người quyết định làm theo ý mình trong vườn Gethsemani, thì bức màn đã không được xé ra và có lẽ tôi đã không có cơ hội được biết Người… Nếu vậy, trong những phút tối tăm, đã chẳng có ai nâng đỡ tôi. Nếu vậy, tôi đã không có cơ hội thứ hai, biết rằng mình được tha thứ mọi tội lỗi, mình được tin tưởng, được yêu mến, và mình có thể làm lại… 

    Tôi yêu mến Ngài lắm, vì Ngài đã làm điều đó cho tôi.

     

    Đức Giêsu từng nói: “Hạt lúa mì nào rơi xuống đất mà không chết đi, thì không sinh được nhiều bông hạt. Nhưng nếu nó chết đi…”. Ngài chính là hạt lúa mì đầu tiên gieo vào lòng đất và chết đi, để ơn Đức Tin được mọc lên cho muôn người được hưởng. Chính vào giây phút đó, giây phút Đức Giêsu sinh thì trên Thánh Giá, giây phút mà lời tuyên xưng đầu tiên được thốt lên, hạt mầm Đức Tin đã đâm chồi.

    Như vậy khác nào, Đức Tin là một món quà to lớn từ Thiên Chúa? Mỗi lần đón nhận Đức Tin, là tôi đang đón nhận chính Đức Giêsu.

     

    Trước đây tôi chỉ nghe theo những gì mình được dạy bảo, tôi tin những gì mình được dạy phải tin. Tất nhiên, có không ít lần tôi nghi ngờ. Sau khi đi Linh Thao về, tôi biết mình không còn nghĩ như thế nữa.

    Tôi không cho rằng Đức Tin tôi có được là một sự ngẫu nhiên, chỉ vì tôi sinh ra trong vùng đạo. Chính Chúa đã muốn tôi có nó. Ngài trao nó cho tôi thông qua chính bản thân thân Ngài, không phải vì Ngài đòi hỏi gì, nhưng là vì Ngài yêu thương tôi trước.

    Chúa biết tôi cần một cơ hội thứ hai, rất nhiều cơ hội thứ hai cho những lần tôi vấp ngã. Ngài biết tôi cần được giải thoát khỏi tội lỗi… Nghe có vẻ văn mẫu nhưng ý tôi là, tôi từng mắc những sai lầm và phải trả giá – cái giá nặng hơn sức tôi có thể gánh chịu. Nhưng khi suy gẫm về sự yếu đuối của mình, tôi phát hiện ra rằng Chúa đã gánh nó cho tôi. Ngài chịu chết để xóa sạch tội lỗi của tôi, vì tôi không thể tự giải thoát mình khỏi tội của mình. Nhờ Ngài mà tôi có thể đi tiếp, mạnh mẽ hơn và bình an hơn.

    4.

    Cha phụ trách nói với chúng tôi rằng, Đức Tin giống như một viên ngọc quý được truyền từ đời này qua đời khác. Người thấy được giá trị của nó thì sẽ giữ gìn nó. Người không thấy được giá trị của nó thì cất đi và không truyền cho ai khác nữa.

    Tôi đã thấy người ta sống đức tin theo những cách khác nhau. Có những người hằng tuần đi lễ, đọc kinh, nhưng đức tin đã cất ở đâu mất. Đó là vì họ quên mất giá trị của viên ngọc mình đang nắm giữ. Nếu như tôi không đi Linh Thao, có lẽ không bao giờ tôi khám phá ra được thứ gì mình đang có, và đã được cho nhưng không. Khi tôi hiểu rằng Chúa đã chết để trao ban Đức Tin cho tôi, thế giới quan của tôi đã thay đổi. Điều này làm thay đổi căn bản cách mà tôi sống niềm tin của mình.

     

    Nếu Chúa mở lòng mời gọi bạn đi Linh Thao, hãy quảng đại đáp lại lời Người nhé. Biết đâu Ngài có điều gì đó muốn nói với bạn, như cách Ngài đã nói với tôi, hoặc bất kì điều gì để thêm sức cho bạn… 5 ngày Linh Thao giống như 5 ngày học biết Đức Giêsu sâu sắc hơn, để nhận biết và tìm hiểu về Ngài như một con người cụ thể. Ngài là người mà bạn có thể trò chuyện, tâm sự, thổ lộ và mạnh dạn xin bất cứ điều gì. Ngài yêu mến bạn hơn bạn nghĩ...

    Sau cùng, trước khi bạn đi tìm Chúa, thì Đức Giêsu đã lên đường đi tìm bạn rồi.