"Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương."
(Tv 135,1)
Cảm tạ Chúa vì tình yêu Ngài đã dành cho con, tạ ơn Ngài vì muôn vàn xót thương Người đã ôm con vào lòng. Hành trình linh thao đã kết thúc, nhưng Ngài mở ra cho con một đời sống mới, một tinh thần mới và một tâm hồn mới. Trong niềm hân hoan ấy, con xin ngỏ đôi điều mà con đã nghiệm được trong tuần linh thao vừa qua.
Có một kẻ kia mang trong mình vết thương lòng thật lớn. Thay vì tìm cách băng bó chữa lành vết thương, kẻ ấy chỉ ngồi trách móc NGƯỜI đã "trực tiếp" gây ra vết thương đó. "Tại sao lại đối xử với tôi như thế này ? Tại sao ? Tại sao ?". Rồi thời gian trôi đi, vết thương kia chìm vào góc tối nhất của kẻ ấy, không cho ai thấy, không cho ai chạm vào. Cứ thế cứ thế, xót xa thay kẻ ấy lại ngày càng cảm thấy xa cách, nhạt nhòa, dần mất đi mối liên kết thâm tình với NGƯỜI KIA. Chẳng biết ai đã nói: "Thời gian sẽ chữa lành tất cả". Cuộc sống vội vã trôi qua khiến kẻ ấy chẳng đoái hoài gì đến vết thương kia nữa. Bỗng một ngày, bằng tất cả những gì vô tình như hữu ý, kẻ ấy gặp lại NGƯỜI. Giây phút ấy chỉ có khoảng lặng. Khoảng lặng kéo dài thật dài và cũng đau thật đau. Vết thương ngày nào nay lại rỉ máu, lại tiếp tục nhói thắt từng cơn. Nó đã quay về. Nhưng sau tất cả, kẻ ấy cuối cùng phải bật khóc trước "lời giải thích" của NGƯỜI. Đó là nước mắt của sự hạnh phúc. Hạnh phúc vì được chữa lành thật sự. Hạnh phúc vì kẻ ấy tưởng chừng như đã chết mà nay sống lại; tưởng chừng như đã mất mà nay tìm thấy.
Thiên Chúa là Đấng kiên nhẫn và xót thương. Ngài vẫn luôn luôn đồng hành, luôn luôn nâng đỡ chở che, chỉ là con chẳng hề hay biết. Thời gian linh thao vừa qua như một nốt lặng cho cả hành trình đầy ồn ào và vội vã của con. Để con được nghe tiếng Chúa nói trong tâm hồn. Chúa biết con có bao nhiêu vấn đề trong lòng, có biết bao suy nghĩ trăn trở mãi chẳng thôi, mang trong mình một tâm thần tan nát giày vò. Ngài đến, từng ngày từng chút giúp con tháo cởi và lặng lẽ trả lời con tất thảy.
"Vì sao Chúa lại làm thế với con?". Ngài đã trả lời.
"Chúa có thật ở đó hay không?". Ngài đã trả lời.
"Trong sự đau đớn và giày vò của con về một số người, cũng như một số mối tương qua, con phải làm gì cho đúng đây?". Ngài đã trả lời.
"Ngài muốn con làm gì?". Ngài cũng đã trả lời.
Vâng lạy Chúa, Ngài hằng luôn nói với con mà hẳn con đã chẳng nghe thấy. Trong những ngày vừa qua, Ngài ôm con thật chặt con vào lòng, đã xóa đi nỗi tủi hờn trong tâm hồn con, lau đi giọt nước mắt còn vương trên khóe mi. Ngài đã dẫn con đi, Ngài đã đưa con về. Đó là những gì con nhận được trong dịp linh thao này, thậm chí con biết còn nhiều hơn thế nữa. Cảm nếm được tình yêu mà Chúa dành cho con, con như anh mù Batime được Thiên Chúa chạnh lòng thương mà cứu chữa. Rồi khi lắng nghe được tâm tình của các thao viên khác, con lại càng chìm sâu trong ơn nghĩa Chúa. Và con nhận ra rằng: dù khổ đau hay hạnh phúc, dù bất hạnh hay an vui, thì luôn luôn có Chúa đồng hành chở che, mọi điều Ngài đã sắp đặt đều là thánh ý Ngài hầu tốt cho ta. Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con, xin cho con luôn mãi nhớ lấy lời dặn dò của Ngài trong ngày cuối cùng của khóa linh thao: "Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh" (1 Tx 5,18).
Bằng tất cả lòng cảm mến tri ân, con cũng xin cảm ơn BTC đã tạo cơ hội và sắp xếp chương trình, giúp các thao viên chúng con được tham dự khóa linh thao cách trọn vẹn nhất. Cách đặc biệt, con xin cảm ơn cha Phanxico Xavier Phạm Quang Khanh. Với tâm tình mục tử, cha đã giúp con cảm nghiệm được tình yêu của Chúa tuyệt vời đến nhường nào. Nhờ có sự hướng dẫn của cha mà con đã biết cách nói chuyện với Chúa. Không phải câu nệ, không nên hình thức, không cần máy móc. Mà hãy dùng toàn bộ thái độ, tâm tình chân thành nhất để nghe tiếng Chúa nói rồi trả lời Ngài. Cha đã nhắc cho con nhớ rằng: cuộc trò chuyện phải đến từ hai phía. Con nghe Chúa nói trước, rồi sau đó đáp lại mà Ngài đã nói với con. Vâng, con xin ghi nhớ điều này cũng như nhiều điều mà cha đã dặn dò, nhắc nhở con. Thật lòng, con lấy làm may mắn và cũng tin tưởng rằng sự xuất hiện của cha trong khóa linh thao này là ý Chúa xếp đặt sẵn, để qua cha mà con có thể nghiệm được tiếng nói của Ngài. Đồng thời, con cảm ơn quý thầy đồng hành (thầy Gioan Bosco Trịnh Thái Sơn, thầy Stephen Trần Hòa Hưng) và quý sơ đồng hành (sơ Maria Nguyễn Thị Thúy Hạnh và sơ Maria Dương Thị Kim Oanh). Các vị đã hết lòng hết sức hướng dẫn, giúp đỡ và khích lệ tinh thần mỗi thao viên chúng con. Cho mỗi người đều nhận ra được hình ảnh Đức Ki-tô đang hiện diện nơi các vị. Nguyện xin Thiên Chúa tiếp tục quan phòng và đổ tràn hồng ân trên các vị. Ước mong các vị được bình an, hạnh phúc và vững bước trên con đường theo Chúa. Amen.